Các lời Phật dạy về luật nhân quả không chỉ là lý thuyết, mà còn là quy luật tự nhiên của vũ trụ. Hãy cùng ibongda.info tìm hiểu đó là những gì nhé!
Nhân quả rất rộng rãi và phức tạp, sự diễn biến từ nhân đến quả còn tùy thuộc vào những duyên, nhân quả mang thể báo ứng liền tức tốc như chúng ta đang đói, chỉ cần ăn vào 1 thứ gì đó thì được no và kết quả của nó cũng có thể xảy ra ở hôm sau hoặc xa hơn. Chỉ cần chúng ta chịu thương chịu khó Quan sát trong hiện giờ, ta sẽ tận dụng nhìn thấy quả báo trước mắt của các việc làm là tốt hay xấu.
Nghĩ suy và cảm xúc của con người luôn thay đổi và chịu tác động mau chóng bởi những sự kiện tiếp giáp với. Ví dụ khi nhận được một thông báo nó tốt đẹp cho lợi cho mình, thì tức thời ta có thái độ hoan hỷ vui vẻ, lạc quan. Trái lại, ví như nhận được tin xấu, ngay lúc đấy chúng ta sẽ cảm thấy khó chịu, buồn phiền, bực bội và sở hữu thể nóng tính có các người khác.
Theo luật nhân quả, thành công hay thất bại đều với nguồn cội sâu xa của nó. nếu chúng ta muốn mang được nhiều kết quả tốt đẹp thì phải biết gieo nhân thiện ích giúp người cứu vật.
Không những thế cõi tục hiện giờ vạn vật biến đổi thỉnh thoảng khiến cho chúng ta bị lạc lối. Đôi khi chúng ta cho rằng có những điều trong cuộc sống đã an bài, ta không cần cố gắng mà trùng hợp sẽ mang. phổ thông người sở hữu lối nghĩ suy rất kì lạ, muốn được gì ấy thì chỉ đi chùa để cầu khấn chứ ko thực thụ bắt tay hành động. tỉ dụ cụ thể nhất là việc một người muốn phong túc mà ko chịu tạo nhân thiện, phước đức. Ngày ngày đem tiền đi cúng bái thần ở khắp nơi nhưng không muốn tạo nhân là một việc làm vô lý và mê tín.
Gieo gió gặp bão, bởi vậy, người học Phật thấy rõ nhân quả nên luôn khiếp sợ mang nhân nghiệp báo ứng tác động trực tiếp tới thế cục con người nên quyết ko khiến cho điều ác, tránh xa tội lỗi. Niềm tin nhân quả, sự sợ hãi nghiệp báo trong đời này và các đời sau sẽ góp phần tác thành nên nhân cách, đạo đức cho mỗi người. phường hội sẽ bình an, thiện lành và phát triển ổn định hơn lúc mỗi người đều sở hữu nhận thức đúng đắn về nhân quả và nghiệp báo.
Một thời, Thế Tôn trú ở Sàvatthi, tại khu vườn ông Anàthapindika. Tại đó, Thế Tôn gọi các Tỳ kheo:
Này những Tỳ kheo, mang 2 cái tội. Thế nào là hai? Tội với kết quả ngay trong hiện nay và tội mang kết quả trong đời sau.
Thế nào là tội mang kết quả ngay trong hiện tại? Này những Tỳ kheo, lúc thấy nhà vua bắt được kẻ trộm, kẻ vô lại, liền ứng dụng đa dạng hình phạt sai khác. Họ bị đánh bằng roi cho tới bị chặt đầu. Thấy vậy liền suy nghĩ: Do làm hiểm độc nên mới bị những hình phạt như vậy.
Nghĩ vậy, người đó khiếp sợ tội lỗi trong hiện tại.
Và này các Tỳ kheo, thế nào là tội với kết quả trong đời sau? Ở đây, có người suy xét như sau: nghiệp báo dị thục của thân miệng ý ác, sau khi thân hoại mạng chung phải sanh vào cõi dữ, mãnh thú, địa ngục tù. Nghĩ vậy, người đấy ám ảnh tội lỗi trong đời sau.
do vậy, này những Tỳ kheo, cần phải học tập như sau: Chúng ta phải sợ hãi đối với tội có kết quả trong hiện giờ và đời sau. Chúng ta phải thấy rõ sự nguy hiểm và giảm thiểu xa các tội.
Đây là bài kinh đức Phật đề cập tại thành Xá-vệ, nơi khu đất mà trưởng kém chất lượng Cấp-cô-độc tìm để khiến cho Tịnh-xá, người học Phật cần phải suy xét và chiêm nghiệm, tất cả mọi hiện tượng trong bầu vũ trụ mông mênh này từ con người cho đến muôn loài vật, đều chịu sự chi phối của nhân quả.
Gieo nhân nào thì gặt quả đó, như trồng dưa được dưa, trồng đậu được đậu, việc khiến cho ác cũng lại như thế. Phật dạy: Dù chúng ta sở hữu lên núi cao hay trốn xuống vực thẳm, cũng không thể nào tránh được nghiệp quả lúc đủ nhân duyên. Do chúng ta đã tin sâu về nhân quả nên người học Phật, luôn chu đáo và sở hữu sự quán xét trong nghĩ suy, lời nhắc và hành động của mình.
Nhân trộm cướp trong hiện đời sẽ bị quả báo nghèo khổ, tài sản bị người khác chiếm đoạt… và tiếp diễn chịu nghiệp báo xấu lâu dài. Hễ tài vật hoặc đồ tiêu dùng của người khác, khi chưa được sự đồng ý của họ mà ta tự lấy tiêu dùng hoặc chiếm đoạt, đều thuộc về tội trộm cướp. Tham lam muốn chiếm lấy của người khác, để khiến của riêng cho mình là do lề thói thâm căn cố đế của những người không tin nhân quả.
Nhân quả trong thời hiện đại, thường được hiểu như một luật thưởng phạt công bình: “Ở hiền gặp lành, ở ác gặp dữ” hoặc “gieo gió gặt bão”… cho nên mang tất cả người quá sợ hãi luật nhân quả nên họ không dám làm chuyện xấu, vì gieo nhân xấu thì gặt quả ác trong bây giờ và mai sau. Hoặc ngược lại, sở hữu tất cả người làm phước thật rộng rãi để mong tương lai thọ hưởng phước báo rộng rãi hơn.
Luật nhân quả theo quan điểm của Phật giáo, đúng là gieo nhân nào sẽ gặt quả nấy, nhưng theo sự hiểu biết của chúng tôi nó không hề chỉ là luật thưởng phạt bình thường, mà là 1 luật cần yếu cho nhu cầu đời sống và sự tiến bộ của con người.
Đức Phật dạy: Ta là Phật đã thành, chúng sinh là Phật sẽ thành. đông đảo mọi người người nào cũng với khả năng thành Phật như nhau, vì ta đã bác ái Phật trong người, dòng vì biết khi thấy, loại vì biết khi nghe….. Trong kinh Pháp Hoa, đức Phật thọ ký cho các môn đệ sau này ai sẽ thành Phật hiệu gì, ở đâu v.v… tương tự ta thấy chẳng những môn đệ của Phật sẽ thành Phật mà toàn bộ chúng sinh đều sẽ thành Phật, vì tính đồng đẳng dù phải trải qua vô lượng số kiếp về sau.